Anh đã nhìn em trong khói thuốc
Tuy mờ nhạt nhưng đó chính là em.
Duyên em đó chơi vơi vần khói nhạt,
Thoảng gió về mang nối nhớ đến anh.
Khi biết yêu em, là khi mình cách biệt
Bởi gạo tiền, cơm áo kiếp phù sinh.
Thôi ta hãy chở nên xa lạ
Bởi tiếng yêu là hai trái tim sầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét